HO CHI MINH CITY JOURNAL OF MEDICINE
banner

SUY YẾU VÀ KẾT CỤC LÂM SÀNG NGẮN HẠN TRÊN BỆNH NHÂN CAO TUỔI NHỒI MÁU CƠ TIM CẤP CÓ ST CHÊNH LÊN ĐƯỢC CAN THIỆP MẠCH VÀNH QUA DA TIÊN PHÁT

FRAILTY AND SHORT-TERM CLINICAL OUTCOMES OF ELDERLY PATIENTS UNDERGOING PRIMARY PERCUTANEOUS CORONARY INTERVENTION FOR ACUTE ST-ELEVATION MYOCARDIAL INFARCTION

Tải

Tạp chí Y học Thành phố Hồ Chí Minh, 23(2):30. DOI

Lượt xem: 63 Lượt tải PDF: 4

Tác giả

Nguyễn Thế Quyền*, Phạm Hòa Bình*, Nguyễn Thượng Nghĩa**

Tóm tắt

Đặt vấn đề: Suy yếu là một hội chứng lão khoa, đặc trưng bởi sự gia tăng tính dễ bị tổn thương với những thay đổi bất lợi cấp tính, và làm gia tăng nguy cơ cho các kết cục sức khỏe bao gồm tái nhập viện và tử vong. Tuy nhiên, tác động của suy yếu đến kết cục lâm sàng ngắn hạn trên bệnh nhân (BN) cao tuổi nhồi máu cơ tim cấp có ST chênh lên (NMCTC có STCL) được can thiệp mạch vành qua da (CTMVQD) tiên phát chưa được biết rõ.

Phương pháp nghiên cứu: Với phương pháp đoàn hệ tiến cứu, sử dụng thang suy yếu lâm sàng gồm 9 điểm, chúng tôi xác định suy yếu của 426 BN cao tuổi trải qua CTMVQD tiên phát tại 2 thời điểm: 1 tuần trước khi xảy ra NMCTC có STCL và trước khi xuất viện. BN được chẩn đoán suy yếu khi đạt ít nhất 5 điểm của thang suy yếu lâm sàng. Kết cục lâm sàng chính được định nghĩa là tiêu chí gộp của tử vong hay tái nhập viện do nguyên nhân tim mạch (bao gồm suy tim, NMCT, tái CTMVQD, phẫu thuật bắc cầu mạch vành hoặc đột quỵ). Dữ liệu theo dõi được thu thập thông qua thông tin hồ sơ bệnh án và/hoặc phỏng vấn BN qua điện thoại.

Kết quả: 111/426 BN cao tuổi được chẩn đoán suy yếu. Thời gian theo dõi trung vị 7 tháng với khoảng tứ phân vị là 4 tháng và 12 tháng. Kết cục lâm sàng chính xảy ra ở 68 BN ở nhóm suy yếu (61,3%) và 61 bệnh nhân ở nhóm không suy yếu (19,4%) (tỉ số nguy hại có điều chỉnh (HR) = 5,8; khoảng tin cậy (KTC) 95% từ 3,8 đến 8,8; p < 0,001). Kết cục lâm sàng phụ cao hơn đáng kể ở nhóm suy yếu, bao gồm tử vong do tim mạch (HR = 2,7; KTC 95%, 1,6-4,4; p < 0,001), tái nhập viện do tim mạch (HR = 5,1; KTC 95%, 3,2 đến 8,3; p < 0,001), và tái nhập viện hoặc tử vong do suy tim (HR = 5,5; KTC 95%, 3,3 đến 9,1; p < 0,001).

Kết luận: Suy yếu, được xác định bởi thang suy yếu lâm sàng, là một yếu tố tiên lượng độc lập đối với các kết cục lâm sàng ngắn hạn ở bệnh nhân cao tuổi nhồi máu cơ tim cấp có ST chênh lên được can thiệp mạch vành qua da tiên phát.

Từ khóa: suy yếu, cao tuổi, nhồi máu cơ tim cấp có ST chênh lên, kết cục ngắn hạn

Abstract

Background: Frailty, a geriatric syndrome characterized by an increased vulnerability with acute stressors, carries an increased risk for poor health outcomes including hospitalization, and mortality. However, impact of frailty on short-term clinical outcomes of elderly patients undergoing primary percutaneous coronary intervention (pPCI) for acute ST-elevation myocardial infarction (STEMI) is unknown.

Methods: In a prospective cohort study, using the 9-point Clinical Frailty Scale (CFS), we identified the frailty state of 426 elderly patients undergoing pPCI at 2 moments: 1 week before the occurrence of STEMI and before discharge. Patients considered frailty if they had at least 5 points of the CFS. Primary clinical outcome was defined as a composite of cardiovascular death or cardiovascular re-admission (including heart failure, myocardial infarction, repeated PCI, coronary bypass graft or stroke). Follow-up data were obtained by reviewing the medical records and/or telephone interview of patients.

Results: 111 of 426 elderly patients were reported frailty. The median follow-up period was 7 months with the interquartile range from 4 months to 12 months. A primary outcome event occurred in 68 patients in the frailty group (61.3%) and 61 patients in the non-frailty group (19.4%) (adjusted hazard ratio [HR] = 5.8; 95% confidence interval [CI], 3.8 to 8.8; p < 0.001). Secondary outcome events were significantly higher in the frailty group, including cardiovascular death (HR = 2.7; 95% CI, 1.6 to 4.4; p < 0.001), cardiovascular re-admission (HR = 5.1; 95% CI, 3.2 to 8.3; p < 0.001), and re-admission or death due to heart failure (HR = 5.5; 95% CI, 3.3 to 9.1; p < 0.001).

Conclusions: Frailty, defined by the CFS, was an independent prognostic factor for short-term clinical adverse outcomes in elderly patients undergoing primary percutaneous coronary intervention for acute ST-elevation myocardial infarction.

Keywords: frailty, elderly, ST-elevation myocardial infarction, short-term outcome